THIÊN ÂN TRONG MẮT EM
Thiên Ân được não bộ em tiếp nhận đầu tiên qua những “tiếng lành đồn xa”. Khi ấy, em đang trong giai đoạn chuẩn bị tinh thần làm sinh viên. Cái đầu không nhất quán của em khi thì định sẽ ở ẩn, không tham gia bất cứ 1 hoạt động nào cho an nhàn, tự do tự tại, bình ổn sống qua ngày, lúc thì lại muốn tham gia thật nhiều nhóm cho năng động, tiện thể mở rộng mối quan hệ dễ bề làm ăn sau này. Đang rối tinh tù mù trong mớ suy nghĩ biến thiên liên tục thì những lời quảng cáo bay bổng về Thiên Ân làm em nao lòng. Thiên Ân trong mắt em khi ấy chỉ có 3 đặc điểm cơ bản: vui, vui và vui. Vốn ham vui, nên chỉ trong tích tắc em quyết định: em là tín đồ tương lai của Thiên Ân.
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, rồi cũng đến ngày em phải đi khỏi nhà, bị làm sinh viên thật. Những ngày đầu xa nhà, ko sách báo, ko laptop, em rơi vào thảm cảnh thất nghiệp lâm sàn, chỉ biết ngắm cái ktx vô hồn cho qua ngày, ngắm đến mòn con mắt mà ngày vẫn chưa chịu qua. Nhận từ tay 1 chị tiền bối 2 quyển nội san của Thiên Ân, em liền đọc ngốn ngấu như thể vừa được phát lương thực cứu đói. Chà chà… gương mặt Thiên Ân dần dần rõ nét đậm màu trong mắt em rồi đây. Không chỉ mang 1 màu vui vẻ nữa, gương mặt ấy khi thì mặn nồng tình cảm, lúc lại trĩu nặng tâm tư, khi hồn nhiên nhí nhảnh, lúc sâu sắc đến không ngờ. Thật là 1 gương mặt đa sắc thái, nhưng đặc điểm quan trọng nhất là tình yêu luôn rạng ngời trên gương mặt ấy. Em bắt đầu mường tượng về 1 Thiên Ân đẹp sáng láng, lý tưởng rạng ngời. Mà đời thường không đáp ứng đủ những gì em kì vọng.
Cuối cùng em cũng được diện kiến Thiên Ân. Thiên Ân bằng xương bằng thịt, có thể in bóng lên 2 đồng tử long lanh lại làm em thất vọng quá đỗi, quả là 1 pha sụp đổ hình tượng ngoạn mục. Vẻ mặt sáng láng em vẫn tưởng tượng ngày nào lập tức vỡ vụn thành từng mảnh trong mắt em. Đó là khi lơ ngơ đi gặp Thiên Ân vào 1 buổi tập múa nho nhỏ, em thấy Thiên Ân đeo khuôn mặt hơi hơi lạnh lùng, thiêu thiếu sức sống, hiếm hoi lắm mới hắt lên được 1 tia nụ cười. Mà trời cũng tối quá, em chẳng nhìn rõ mặt Thiên Ân gì cả. Cảm giác lạc lõng trùm kín lấy em, em muốn thoát ra khỏi nó. Tạm biệt Thiên Ân, em về nhìn quyển nội san với ánh mắt đầy nghi ngờ.
Thất vọng là vậy, nhưng em cứ ngoan ngoãn theo chị tiền bối đi gặp Thiên Ân hàng tuần, bắt đầu nhặt nhạnh được vài gam niềm vui, chút chút thánh thiện. Trong mắt em, Thiên Ân không còn lạnh lùng , nhưng vì lúc nào cũng ôm khư khư 1 nỗi nhớ nhà, cả ngày khóc lóc với nhớ thương, em chẳng còn tâm trí nào quan tâm đến Thiên Ân nữa. Cái đầu bảo thủ bắt đầu dụ dỗ em về ở ẩn, bỏ luôn Thiên Ân đi cho rồi. Thế mà chị tiền bối rủ em lại chẳng dám từ chối, cứ thế làm thành viên bất đắc dĩ, lẽo đẽo theo Thiên Ân đi tập múa, đi bán lịch, đi trại thần kinh… để rồi bị Thiên Ân “chinh phục” lúc nào ko hay. Thật nhẹ nhàng và đơn giản,là anh hỏi em có lạnh ko, chốc chốc lại hỏi em có mệt ko, khi em ngồi sau xe anh phóng vèo vèo trên đường mưa đi bán lịch. Là chị hỏi em ăn cơm chưa khi em đang mải miết lang thang trên mạng, chợt thấy mình cô độc trong thế giới thực. Là nụ cười thân thiện cậu dành cho tớ lần đầu tiên gặp mặt, nụ cười mang tên “mình làm quen nhé” thật là dễ thương đó cậu biết không. Đơn giản vậy thôi, Thiên Ân nhanh chóng khôi phục hình tượng trong mắt em, mon mem mò vào tim em như 1 tình nhân bí ẩn. Ngày qua ngày, Thiên Ân hồn nhiên ngự trị trong đó và dần dần đánh chiếm mở rộng diện tích lãnh thổ. Mỗi lần gặp gỡ là một lần Thiên Ân đẹp lên trong mắt em, lớn lên trong tim em, và giờ đã trở thành một phần cuộc sống của em. Thiên Ân là gia đình cho em trú ẩn, là cha thầy hướng dẫn em sống đạo, là cô giáo dạy em tập tành từng bước lớn lên trong trường đời, là người anh người chị cho em tin tưởng, học hỏi kinh nghiệm, là người bạn cùng em vui chơi, tâm tình. Thiên Ân! Khi xa em nhớ, khi gần em yêu. Vừa yêu em vừa thắc mắc: Thiên Ân là tuyển tập 1 cách ngẫu nhiên những tâm hồn dễ mến hay sao ý nhỉ?
Thời gian qua đi sẽ cuốn theo nhiều đổi thay, mọi thứ đều có thể thay đổi. Nếu Thiên Ân đang ở hiện tại – xin hãy làm một người để yêu. Nếu Thiên Ân trôi vào quá khứ - xin hãy làm 1 thời để nhớ. Nếu Thiên Ân còn lẩn khuất trong tương lai – xin hãy làm một món quà từ thiên quốc để mong đợi...
Tín đồ nhỏ bé nhưng máu me của Thiên Ân giáo.
Little Angel
11/2/2012
Đăng nhận xét