Cha và con


Không đếm hết những bài thơ tựa đề trân trọng Mẹ
Cha ơi cha, thơ ngại nhắc cha mà!
Thơ dễ dãi đóng vai ngườì thảo hiếu
Phải né cái nhìn thấu hiểu của cha

Cha chẳng là ngườì rứt ruột sinh ta
Nhưng chính bởi Mẹ đau mà cha đau hơn Mẹ
Mẹ không khóc sao mắt cha ứa lệ?
Ôi bao lâu cha mới khóc một lần

Đừng tiếc thơ mình viết cho những tình nhân
Cho bạn bè, ngươì thân mọi thứ
Chính cha ta cũng từng yêu đấy chứ
Người mong ta hào phóng được hơn nhiều

Đã sáu mươi rồi, tóc nhuộm muối tiêu
Bao cay mặn dãi dầu đâu dễ nói
Ly rượu thuốc nóng bừng cha chống chọi
Với tuổi già lạnh lẽo rút trong xương

Ai đã từng đi qua những sướng khổ vui, buồn
Những sum họp, biệt ly, những nụ cười nước mắt,
Ta ngã mũ cúi chào chân thật
Bởi suốt đời ta gặp một cha ta

Và bỗng yêu cây chuối lão sau nhà,
Đeo buồng trái nặng nề quằn đứng vậy
Dáng phờ phạc xác xơ tàu lá gãy
Xin một lần ta khóc đấy cha ta.
Đoàn Vị Thượng

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.