KỈ NIỆM NOEL NĂM NÀO
Lại một mùa Giáng Sinh nữa sắp trôi qua, cũng là Giáng Sinh thứ mười con không còn ba bên cạnh... kể từ ngày ba mất. Mấy ngày gần đây, trời Sài Gòn cũng chuyển lạnh rồi đó ba, một chút thôi chứ không như cái lạnh cắt da cắt thịt trên cao nguyên của mình. Nhưng giữa nơi đất khách, nơi đô thị xô bồ này thì một chút cũng đủ làm cho con người ta thấy lạnh, thấy nhớ ba ạ...
Ba ơi, con nhớ ba quá! Nhớ những mùa Giáng Sinh lúc còn nhỏ, những mùa giáng sinh ấm áp khi con còn có ba... Những ngày đó, vui nhất là khi được cùng ba đi làm hang đá. Từ những ngày đâu tháng 12, khi mà tiếng nhạc noel rộn ràng lan tỏa, hâm nóng cái lạnh của xứ đạo trên cao nguyên, đó cũng chính là lúc giáo xứ mình bắt tay vào làm hang đá. Ngày nào ba tới nhà thờ làm hang đá con cũng đòi đi theo bằng được mới thôi. “Con đi theo phụ ba làm mà” đó là cái lý do con nít mà ngày đó con nghĩ ra để được đi với ba, ba còn nhớ không? Vậy là bao nhiêu ngày làm hang đá là bấy nhiêu ngày con ở suốt trên nhà thờ, quấn lấy chân ba với mọi người, hỏi đủ thứ chuyện linh tinh. Rồi đôi khi con cũng “được” sai làm vài việc lặt vặt như rót trà đá cho mọi người uống, lấy cái đinh cho người này, đưa cái búa cho người kia...và con còn có một kì tích nữa đó là vác được một bao to ơi là to đựng đầy bông gòn từ nhà xứ ra tới sân trước nhà thờ để mọi người làm tuyết giả, lúc đó con thấy vui lạ thường. Nhưng mà ngày nào trời nắng gắt con lại bị ba đuổi đi tìm chỗ mát ngồi, không cho lại gần chỗ mọi người làm. Những lúc như vậy con thường lại gần tượng Đức Mẹ, nơi đổ báng râm mát xuống ngồi nhìn mọi người làm. Đó cũng chính là nơi bao mùa giáng sinh con chứng kiến hang đá của giáo xứ mình hình thành, từ những ngày đầu mới dựng khung cho đến khi được trang hoàng rực rỡ để đón Chúa Hài Đồng.
Ba nhớ nơi đó không ba?
Ở nhà mình năm nào cũng làm một hang đá nhỏ xíu. Tuy không to, không đẹp bằng hang đá của nhà thờ nhưng con vẫn thích hang đá của nhà mình hơn, chắc bởi vì ở đó có nhiều kỉ niệm của ba con mình hơn thì phải. Chính tay ba đã cầm tay con xịt sơn trắng lên những cành cây khô. Ba đưa cỏ khô để con đặt vào trong hang đá. Ba chỉ cho con cách đặt tượng Đức Mẹ, tượng Chúa Giê-su... ở vị trí nào. Ba chỉ con cắt hình cây thông rồi dán lên tường. Ba bế con lên để treo đèn nhấp nháy. Rồi khi hoàn thành, ba nhường cho con bật công tắc điện.
Ba còn nhớ không ba?
Mấy năm nay nhà mình cũng làm hang đá, anh Hai làm giống ba làm lắm, nhưng mà con vẫn thấy thiếu cái gì đó... có lẽ là thiếu bàn tay ngườ cha... Bao mùa Gáng Sinh đã qua, để lại trong con không biết bao nhiêu là kỉ niệm, mà kỉ niệm nào cũng gắn với ba, ba ơi. Ba là người dạy con cách sửa soạn để đón những Giáng Sinh yêu thương, từ những công việc hình thức bên ngoài đến việc dọn lòng mình để mừng Chúa Giáng Sinh. Ba dạy con biết dọn dẹp trang trí nhà cửa. Ba dạy con viết những câu chúc an lành để gửi cho những người thân yêu. Ba cùng con đi xưng tội dọn lòng mình chờ đón Chúa...
Con nhớ Ba nhiều lắm ba ơi!
...
Lại một mùa Giáng Sinh nữa không có ba bên cạnh.
Hoài Bão
Đăng nhận xét