Đừng Bỏ Con Mà Đi


Người ta thường sống nhờ những dấu hiệu, vì tự bản chất là thiếu niềm tin vào Thiên Chúa và thiếu tự tin vào bản thân mình. Người ta đòi cho được dấu hiệu này dấu hiệu kia hiển hiện tỏ tường để bảo đảm rằng ai đó yêu mình thật lòng, mình khỏe mạnh sung túc, mình đang được kính trọng, mình có quyền lực,...

Con người ngày xưa cũng đòi một dấu hiệu như thế từ Chúa Giêsu, một dấu hiệu từ trời, để kiểm chứng Người thật là thiên sai, là Con Thiên Chúa, là Đấng Cứu Độ hay không. Chúa chẳng cho dấu hiệu nào mà còn bỏ họ mà đi...

Khi đối diện với sự lừa lọc, dối trá, phản bội, giả hình... con như chìm đắm trong muôn ngàn thất vọng, bị đè bẹp dưới muôn triệu đổ vỡ niềm tin, tình yêu, tương quan, sự minh mẫn... Đổ vỡ này dẫn đến đổ vỡ kia, thất vọng này nối tiếp thất vọng nọ... Con cũng muốn tìm một dấu hiệu, để biết rằng đời không là như thế, để tin rằng tình yêu lẫn niềm tin vẫn tồn tại trong thế giới loài người, tình yêu của con người dành cho Chúa là tuyệt đối và có thực...

Con không đi tìm dấu hiệu ấy nơi Chúa, dẫu nhiều khi vẫn biết rằng Chúa đang thử thách niềm tin và tình yêu con dành cho Chúa, Chúa đang thanh luyện con nên vững vàng trong cuộc sống đầy dông bão, và Chúa mời gọi con đối diện với thực tại con đang sống với những mong manh, giới hạn của kiếp người...

Con hóa ra LỆ THUỘC vào THỤ TẠO hơn là vào ĐẤNG SÁNG TẠO, nhưng càng lệ thuộc, con lại càng thấy mình yếu đuối, càng vẫy vùng trong bóng đêm. Có một lúc nào đó con sợ Chúa cũng bỏ con mà đi...

Con biết, niềm tin vào Chúa con chẳng bao giờ mất, nhưng nó dường như đang dần lụi tàn như chiếc áo bạc màu theo thời gian... Song dẫu cho đốm lửa trong trái tim con chỉ còn loe loét, con cũng cố thổi bùng nó lên, nhờ sức mạnh của Thần Khí... Đừng bỏ con mà đi.
A. Ngọc Hạnh, LCSP
14/10/2012

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.