Lối Cư Xử Nào Theo Gương Thầy Giêsu?


Thứ hai sau CN XXX TN: Lc 13: 10 - 17

“Đã có sáu ngày phải làm việc thì đến mà xin chữa bệnh ngày đó, đừng có đến vào ngày Sabat!” (Lc 13, 14)

Suy gẫm đoạn Lời Chúa hôm nay mà giật mình. Lối hành xử của mình với tha nhân vẫn thường là như thế: hạch sách, hống hách, vô cảm, vô tâm, và cửa quyền.

Ngày Ba mất, đang lúc Ba hấp hối, cả gia đình bối rối, bé đến bảo, “Dì Út ơi, mở cái file này cho bé với. Sao bé không làm được.” Máy khởi động chậm rì. Trong kia, Ba đang khó nhọc thở những hơi cuối cùng. Giận quá, mình quát lên, “Tại sao suốt ngày rảnh rỗi và Ngoại không sao, bé không nhờ mà giờ này Ngoại đang hấp hối, bé lại nhờ?” Bé len lén nhìn mình, rồi đi vào phòng, nơi cả nhà đang giọt ngắn giọt dài bên Ba. Mình quỳ bên Ba đọc kinh cho Ba và trấn an gia đình, lòng vẫn không thôi áy náy vì thương cháu bị la, thương mình vì không kiềm được cơn giận, và thương Ba đang dần rời xa…

Những ngày làm việc tại Food Pantry, quần quật từ 7:15am - 10:30am. 8:00am Food Pantry mở cửa và10:30am đóng cửa. 10:30 dọn dẹp khâu cuối cùng xong, mình chỉ mong lên xe vọt về. 10:35, một phụ nữ lao vào… Người làm đã về hết, thức ăn cũng đã được dọn cất vào kho… Bực. Nhủ thầm, “Đã có hai tiếng rưỡi phát thức ăn, sao không đến nhận vào giờ đó, mà đợi đến giờ đóng cửa mới đến?” Nhìn người phụ nữ rướm nước mắt, vừa hối lỗi, vừa nài nỉ, “Sơ ơi, xin lỗi Sơ vì con đến trễ. Thật cám ơn Sơ nhiều quá. Gia đình con không còn một tí thức ăn, may nhờ Sơ thương nán lại phát thức ăn cho, chứ không, con chẳng biết làm sao. Chắc mấy đứa con của con phải đói mà đi học,” nỗi bực tan biến.

Và nhiều lần như thế…

Thầy Giêsu ơi, nếu Thầy là con, hẳn Thầy đã không hành xử như thế, dù chỉ trong tâm tưởng. Nhiều khi con cứ tưởng mình là ai kia để tự cho phép mình trách móc, hạch sách, hống hách, vô cảm, vô tâm, và cửa quyền với người khác. Khi con hành xử như thế, bản thân con có mấy vui và bình an đâu? Sao con không theo gương Thầy, nói một lời dịu dàng dễ nghe, hy sinh một chút, nhẫn nhịn một chút, bênh đỡ một chút, “Thế ngày Sabbat, ai trong các người lại không cởi dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống? Còn bà này, là con cháu ông Abraham, bị Satan trói buộc đã mười tám năm nay, thì chẳng lẽ lại không được cởi xiềng xích đó trong ngày Sabbat sao?” (Lc13, 15-16). Lòng con đầy hổ thẹn. Hổ thẹn hơn, khi Thầy chưa một lần trách móc con, “Đã có 20 giờ trong ngày để ăn, chơi, ngủ, nghỉ thì ăn, chơi, ngủ, nghỉ trong giờ đó; đừng có ngủ và “bán ve chai” trong giờ thăm viếng Ta.”

Xin cho con biết hành xử như Thầy. Mỗi khi xảy ra điều bất như ý, xin cho con biết đặt mình vào vị trí của Thầy, “Nếu Thầy là mình, Thầy sẽ xử sự như thế nào?” để mà hành xử cho đúng đắn và tránh gây thương tổn cho người. Xin cho con cũng biết sử dụng thời gian Thầy ban cách hợp lý. Không lấy giờ công làm việc riêng, nhất là không cắt xén thời gian dành cho Thầy – trong Thánh Lễ, suy gẫm, cầu nguyện, xét mình, và Chầu Thánh Thể.
A. Ngọc Hạnh, LCSP
29/10/2012

Đăng nhận xét

[blogger]

Author Name

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

Được tạo bởi Blogger.